Đánh giá: Elden Ring – Siêu phẩm không dành cho số đông

Đánh giá: Elden Ring - Siêu phẩm không dành cho số đông

Tính đến khi tôi viết bài này thì Elden Ring đã được cả thế giới tung hô như thể một trong những siêu phẩm hay nhất thế giới thời gian gần đây, cũng là ứng viên hàng đầu cho danh hiệu Trò chơi Xuất sắc nhất 2022 (Game of the year) nếu như 2 đối thủ lớn của nó là Legend of Zelda: Breath of the Wild 2 và God of War: Ranarok không có những đột phá phi thường nào đó khi ra mắt.

Đánh giá: Elden Ring - Siêu phẩm không dành cho số đông

Thế nhưng cho dù thế giới có tung hô đến thế nào, nếu như bạn vẫn chưa chơi bất kỳ một tự game soul-like nào trước đây, bạn sẽ cần cân nhắc rất nhiều trước khi bỏ tiền ra mua Elden Ring cho bộ sưu tập trò chơi của riêng mình. Vì sao ư? Vì đây là một siêu phẩm, nhưng không phải dành cho tất cả mọi người!

Đánh giá: Elden Ring - Siêu phẩm không dành cho số đông

Nhưng trước tiên, hãy cùng điểm qua những điều tuyệt vời nhất mà Elden Ring có thể mang đến cho bạn.

Ưu điểm lớn nhất mà bất cứ người chơi nào cũng phải thừa nhận chính là, Elden Ring có một thế giới cực kỳ rộng lớn về phạm vi, và hết sức tinh tế ở chi tiết với đầy ắp những khả năng. Bạn có thể nghi ngờ gì về năng lực của một studio từng làm cả thế giới phải chao đảo với Bloodborne và Sekiro như  FromSoftware?

Đánh giá: Elden Ring - Siêu phẩm không dành cho số đông

Thực ra với thành công của Sekiro, FromSoftware thậm chí chỉ cần… makeup thế giới cũ lại một chút, sửa xíu cơ chế, thay nhân vật, bổ súng thêm cốt truyện… là có thể dư sức tạo ra một tựa game thành công về mặt thương mại rồi! Nhưng không! May mắn cho họ, và may mắn cho cả thế giới, rằng đây là một studio đến từ Nhật Bản, một đất nước có văn hóa làm việc nghiêm túc và… ít xào nấu hơn nhiều so với các nơi khác. Và kết quả là chúng ta có một Elden Ring hoàn toàn mới mẻ, thanh lịch và độc đáo chưa từng có trong lịch sử thế giới trò chơi! Nó vẫn có những yếu tố cốt lõi của một nền tảng nhập vai và hành động mạnh mẽ giống như các tựa game trước, nhưng lại mở rộng hơn đến bao la về quyền tự do khám phá cho tất cả người chơi! Một trò chơi thế giới mở hoàn toàn thuộc thể loại riêng của nó!

Nói tới đây, không biết The Pokemon Company – một công ty Nhật Bản khác – có “nhột” không nhỉ?

Vùng đất trong Elden Ring, gọi là The Lands Between, theo truyền thuyết, từng là một vùng đất xinh đẹp và trù phú dưới sự bảo hộ của Elden Ring & cây thần Erdtree, nhưng nay đã trở thành địa ngục trần gian vô cùng đáng sợ với đầy dẫy lũ xác sống (undead), rồng và ma thú. Một thế giới sống động và “thực” chưa từng có trong thế giới trò chơi, nơi mà nhà phát triển thậm chí chẳng cần phải hướng dẫn quá nhiều cho bạn cách để khám phá chúng. Bởi vì họ tin rằng, thế giới đó đủ sống động, tự do và chi tiết đến mức bạn có thể hoàn toàn sống trong đó mà không cần phải sở hữu bất kỳ một hướng dẫn cơ bản nào! Bạn có thể đi bộ, có thể cưỡi ngựa, có thể đi dạo vòng quanh, có thể tình cờ bước vào cốt truyện chính… Dĩ nhiên, đây là một tựa game soul-like, nó khó đến mức có thể khiến đến chín mươi phần trăm người chơi phải dè dặt trên con đường phiêu lưu tự do. Nhưng đó là vấn đề của bạn, không phải của The Lands Between!

Thông thường đối với đa số các trò chơi thế giới mở, từ phức tạp như The Witcher đến phổ biến dễ chơi như Genshin Impact, các nhà sản xuất thường sẽ chuẩn bị rất nhiều thứ để người chơi cảm thấy thoải mái nhất khi đi khám phá. Như bản đồ nhỏ, các công cụ hỗ trợ với hướng dẫn chi tiết, hay nhiều thứ khác. Kết quả là hầu hết chúng đều trở thành tiêu chuẩn phiêu lưu cho mọi trò chơi.

Nhưng Elden Ring nói không! Bạn là một thành viên của The Lands Between, tức là bạn phải sống trong đó. Bạn muốn một cái bản đồ nhỏ ở góc màn hình? Ngoài đời bạn có thứ gì tương tự không? Không à? Thế thì Elden Ring cũng sẽ không có! Trừ phi bạn tìm thấy được cái bản đồ.

Mà vì không có bản đồ, nên cũng sẽ chẳng có thứ gì đánh dấu các địa điểm quan trọng hết! Trừ phi bạn… nhớ đường.

Bạn muốn có la bàn? Ngoài đời có không? Có! Vậy chúng tôi sẽ cho bạn la bàn để tự định hướng! Thế nhé!

Tất cả những điều đó khiến cho phiêu lưu trong Elden Ring thậm chí còn… trung thực hơn cả ngoài đời – nơi mà bạn có google map hỗ trợ. Và những người mù đường như bạn gái tôi chẳng hạn, đơn giản là sẽ chết khô vì lạc ở đây.

Đánh giá: Elden Ring - Siêu phẩm không dành cho số đông

Dĩ nhiên trong game vẫn có những khu vực đặc biệt để lưu game (kiểu như Bonfires trong các tựa game khác). Nhưng đừng hi vọng nhiều vào chúng! Điều duy nhất giúp bạn sống sót trong thế giới này chính là thực sự sống trong đó, trải nghiệm thế giới đó, hòa mình vào nhân vật, và bắt đầu phiêu lưu đi!

Một lựa chọn vô cùng mạo hiểm, nhưng có thể nói, là đã mang lại những hiệu quả nhập vai cực kỳ “thấm” đến mức khiến bạn có khi còn tưởng mình là một Tarnished (chủng loại của nhân vật chính trong trò chơi) thực sự!

Thế mới thấy, không phải tự nhiên mà game Tàu với vô số các chỉ dẫn auto lại bị những người yêu game chân chính xem như hạ đẳng.

Ưu điểm thứ hai của Elden Ring chính là cốt truyện! Giống như các tựa game soul đình đám khác, lối kể chuyện thông minh với những uẩn khúc của thế giới chỉ có thể được giải đáp thông qua chính hành trình của nhân vật chính, những chi tiết rải rác khắp nơi, và những cuộc chuyện trò sâu sắc… đó chính là những điều khiến tựa game trở nên vô cùng đặc biệt, nhất là khi phải so với thế giới toàn những câu chuyện “kể đi kể lại vì sợ người chơi không hiểu” khác! Giống như cơ chế khám phá tối giản, cốt truyện ẩn sâu buộc người chơi tự khám phá đã khiến tựa game này không chỉ có giá trị chơi lại rất nhiều lần, mà còn đưa nó vào trung tâm các cuộc thảo luận trên khắp các diễn đàn yêu thích trò chơi trên toàn thế giới.

Bạn vừa kết thúc một hành trình gian lao để trở thành một Elden Lord? Bạn vô cùng hưng phấn đến mức lên group chat khoe với mọi người. Nhưng ở đó, vài người bắt đầu thảo luận về một chi tiết mà bạn đã vô tình bỏ qua ở đâu đó, kết quả là, đại kết cục của họ hình như “hơi” khác so với bạn, mà hình như lại hoàn mỹ hơn…

Bạn cay cú, bạn xấu hổ, hoặc đơn giản là bạn tò mò đến mức phải tiếp tục ngốn thêm 40-50 giờ đồng hồ khác để chơi lại. Và rồi, ô kìa, bạn tìm thấy một chi tiết mà chưa ai từng nhắc trên mạng xã hội.

Bạn chiến thắng, và vô tình khiến ai đó xấu hổ tới mức họ chơi lại…

Game này có đến ít nhất là 7-8 kết cục khác nhau. Nhưng nghe nói đó vẫn còn chưa phải tất cả!

Vậy bạn sẽ cứu thế giới theo cách nào?

Đánh giá: Elden Ring - Siêu phẩm không dành cho số đông

Thứ ba chính là cơ chế chiến đấu tuyệt vời mà trò chơi mang lại.

Vẫn là công thức Soulsborne, nhưng bổ sung thêm các đòn nhảy kiểu Sekiro và các đòn phản công mạnh. Kết quả là ta có nhiều cách thức tiếp cận các trận chiến hơn nhiều so với tất cả các con game Soul-like truyền thống.

Nếu bạn là người chơi xa lại với soulsborne, tôi có thể giải thích đơn giản lại một lần thế này: Tựa game này không có một combo nào cả! Bạn muốn làm gì, tất cả đều phải bấm bằng tay, tự kết hợp chúng lại sao cho hiệu quả! Và nhớ là, cẩn thận hết mức vì bạn có thể mất hết thể lực, sau đó trở thành bao cát chính hiệu cho đối thủ.

À quên! Ít nhất thì bao cát nó cũng chịu được vài đòn! Chứ nhân vật của bạn thì không chịu nổi một kích đâu! Nên hãy tính toán chơi cho thật thông minh vào!

Đánh giá: Elden Ring - Siêu phẩm không dành cho số đông

Nhưng so với soul truyền thống thì ít nhất Elden Ring cũng dễ chịu hơn với người mới (dù sao cũng là game thế giới mở mà!). Mỗi khi chết, bạn sẽ chỉ bị quẳng đến một nơi gọi là Stakes of Marika gần nhất (những bức tượng nhỏ nằm rải rác khắp thế giới), thay vì bị trả về điểm lưu game xa tít tắp như Darksouls.

Nói gì thì nói, chuyện mất hết đồ đạc rồi lặn lội suốt dãy hành lang xa hun hút đầy rẫy quái vật để tìm lại đồ đạc đã mất như trong Darksouls thực sự là một cơn ác mộng!

Nhưng ngay cả như vậy thì Elden Ring cũng không hề dễ chơi một tí nào! Thậm chí, nó còn khó hơn tất cả các tựa game mà FromSoftware từng thực hiện trong quá khứ! Khó hơn Bloodborne, khó hơn Sekiro, khó hơn hết thảy! Nó khó không chỉ vì đa số các đối thủ đều có thể giết bạn chỉ với một đòn! Mà còn khó vì sự tự do quá mức của nó! Bạn bị quẳng vào một thế giới hoang đường (mặc dù xinh đẹp). Thường thì bạn chẳng biết phải làm gì! Chẳng ai cho bạn biết phải đi đâu. Stakes of Marika có thể giúp tôi không phải hồi sinh ở những địa điểm quá xa xôi, nhưng đồng thời lại khiến hành trình càng trở nên hoang vu và lạc lõng hơn. Chẳng ai ngăn ngăn bạn đi đến Caelid, một khu vực trông giống như được bốc ra từ Bloodborne, hoặc Trang viên Caria, một nơi có kẻ thù đáng sợ đến mức khiến tôi bật khỏi ghế ngồi… Và nếu bạn không tập trung, đơn giản là bạn không thể chơi game này.

Thực ra thì tôi cũng không hiểu mình có thực sự thích trò chơi này hay không nữa! Tôi hưng phấn một cách vô vọng với cảm giác hồi hộp khi lang thang một cách mù quáng vào một góc của bản đồ và bị giết một cách tàn nhẫn trong nhiều giờ liên tục, đơn giản chỉ vì để tìm kiếm chút hài lòng khi vừa chiến thắng một đối thủ nhỏ (sau khi bị vùi dập vô số lần). Hoặc dĩ đôi khi lại đi lạc vào một hầm mộ nguy hiểm tăm tối đến mức mỗi giây trong lòng đều thôi thúc ý định trở ra, nhưng cuối cùng lại băng qua vô số sinh vật kinh hoàng để lấy một vài vật liệu lẻ loi nào đó… Tôi không biết nữa! Dù đã chơi nhiều giờ liên tục…

Thế giới mở của Lands Between cũng thực sự rộng lớn so với nhiều tác phẩm cùng thể loại. Thực tế thì tôi không phải là một người chơi giỏi, nhưng tôi chưa bao giờ phải ngốn đến hơn 30 giờ đồng hồ chỉ để đánh bại có 2 trong số 5 con trùm (Lãnh chúa Elden) của trò chơi. Nghe nói, streamer nổi tiếng Viruss còn trầm cảm đến mức xóa luôn video chơi game chỉ vì không vượt qua được thử thách nào đó, kết quả là tốn hàng chục giờ vô nghĩa (chắc ổng cũng già và chậm chạp như tôi).

Chỉ trong khu vực bắt đầu của Limgrave thôi cũng đã có vô số hang động, đường hầm, tàn tích, hầm mộ, lán và đồn điền để khám phá. Bạn có thể đi lang thang trong rừng ban đêm, lắng nghe những tiếng hú xa xa, hoặc bước lên một thang máy bí ẩn lao sâu xuống dưới lòng đất và xuất hiện trong cả một vương quốc bị chôn vùi. Bạn có thể tìm thấy một thương nhân đã mất tích, đang trốn trong một nhà thờ hẻo lánh, hoặc vô tình bước vào lãnh thổ của một con rồng hung hãn… Tất nhiên không phải tất cả mọi việc đều nằm trong cốt truyện chính. Nhưng ai mà biết chứ! Tôi đang khám phá thế giới mà! Thế giới thật làm gì có thứ gì chính, phụ?

Đánh giá: Elden Ring - Siêu phẩm không dành cho số đông

Thực ra tựa game này rất lừa! Nó có vô số khoảnh khắc khiến bạn mất cảnh giác đến mức quên luôn nhiệm vụ và thúc đẩy khát khao phiêu lưu khám phá. Như trong một lần tôi đến một căn lều hẻo lánh của một Warmaster. Anh ta luôn ở trong lều, nhưng đó là lần hiếm hoi tôi gặp vào ban đêm. Anh ta bận xúc nhau với một hiệp sĩ. Hay lần khác, tôi cưỡi ngựa đi qua một cung đường quen thuộc, bỗng nhiên có một con chim con khổng lồ lao xuống, hạ gục tôi và dồn tôi vào chân tường… Tất cả những thứ đó khiến tôi tin rằng thế giới này nó đang thực sự sống. Các sinh vật đều có cuộc sống (và sinh hoạt) riêng, chứ không phải chỉ lang thang vô định chờ người chơi chính là tôi đi ngang qua.

Giống như hồi trước có nghe ông nào đó kể rằng ổng dành cả ngày đi theo dõi NPC trong Red Dead Redemption 2 và phát hiện ra rằng, đám NPC đó thậm chí còn sinh hoạt… giống người hơn cả ổng.

Đấy là khen ha. Còn giờ thì chê này!

Nói thật thì tựa game này quá đẹp, quá cầu kỳ, quá rộng lớn! Đó là điều không ai dám chối cãi! Nhưng hệ quả của sự hoành tránh đó chính là giật lag.

Không cần biết PC của bạn khỏe tới đâu! Thậm chí ngay cả khi bạn xài thế hệ console tiên tiến nhất là PS5, game vẫn lag lòi kèn.

Các nhiệm vụ rải rác trong game, tựu chung lại, vẫn còn hơi ngắn và chưa thực sự có chiều sâu tương ứng với cốt truyện chính. Kiểu như một phụ nữ nào đó yêu cầu bạn đi đâu đó, lấy một thứ gì đó, trả lại cho cô ấy. Đơn giản là thế (dĩ nhiên tôi không nói tất cả các nhiệm vụ đều như vậy, nhưng những nhiệm vụ rác hình như hơi nhiều).

Cuối cùng, tôi vẫn thừa nhận đây là một tựa game đẹp! Nhưng tôi nghĩ không nhiều người yêu thích nó! Thứ nhất, thế giới thực sự hơi u tối so với gu chơi game của tôi. Vào năm 15 tuổi, tôi mê Diablo, 20 tuổi, tôi có thể phát cuồng vì Skyrim, Darksouls… Nhưng bây giờ tôi đã 30, thế giới này đã quá đủ tăm tối cho tôi rồi! Và “gu” của tôi hiện tại là thứ gì đó tươi sáng hơn, nhẹ nhàng hơn, và dĩ nhiên, là “ít dark deep tinh tướng” hơn. Dĩ nhiên là tôi vẫn chơi, nhưng đam mê không còn lớn lao như hồi hai mươi tuổi nữa!

Đánh giá: Dark Souls - Trò chơi xuất sắc nhất mọi thời đại

Giống như so sánh văn chương hậu hiện đại và văn chương hiện đại vậy! Trong khi văn chương hiện đại bóc trần hiện thực xấu xa ảm đạm, đầy tăm tối và bi quan, chẳng khác gì những kẻ khóc than trên miệng núi lửa chực phun trào; thì văn chương hậu hiện đại lại giống như những kẻ vô tư nhảy múa cười vui trên miệng núi lửa ấy.

Ai chả biết nó sẽ phun trào? Thế thì tại sao nhất định phải dark deep bóc trần sự thật thế giới, rồi đau khổ để làm chi?

Elden Ring cũng vậy đó! Bao nhiêu thế giới (game) đã ở bờ vực sụp đổ, tăm tối và man dại cần người hùng tới giải cứu rồi! Không thế giới nào có nhiều mặt trời, cỏ xanh và không khí êm đềm hơn sao? Sao cứ phải tăm tối, đau khổ và thiếu vắng mặt trời đến thế?

À! Cái đó là quan điểm cá nhân thôi ha!

Bonus: Dạo này tôi nổi hứng muốn đi bán áo thun. Anh em ai biết khu chợ nào cho phép người ta mở sạp rẻ rẻ chút không ha? Tôi tính in ít áo như này ra bán nè:

Total
0
Shares
Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Previous Post

Đánh giá: Horizon Forbidden West – Kiệt tác hình ảnh, nhưng…

Next Post
danh-gia-neon-white-game-re-chat-luong-cao-1

Đánh giá Neon White – Game rẻ chất lượng cao

Related Posts